Không sai, Lâm Huyễn thật ra chính là một người siêu năng.

Năng lực của hắn là tạo thành ảo giác, đặc biệt gợi lên sự sợ hãi để kích động đối phương, để cảm giác khủng bố đeo bám như hình với bóng, dọa lui đối phương.

Cũng nhờ vào năng lực này nên hắn mới lừa được nhiều thợ săn tới điều tra, để bọn họ cho rằng mình là một tên lừa gạt.

Chẳng qua nếu không không phải hắn chưa thực sự đối phó một con quái vật nào, nhóm thợ săn cũng không dễ dàng bị hắn lừa như thế.

Lâm Huyễn tuy có được năng lực chế tạo ảo giác nhưng lại không có khả năng giết chết kẻ địch trong ảo giác, vì thế chỉ có thể lựa chọn dọa chạy quái vật, bảo vệ cố chủ, nhưng không có cách nào chân chính tiêu diệt quái vật.

Thứ mà Lâm Huyễn đưa cho Cố Đại Phi trước đó đúng là bùa hộ hộ mệnh, nhưng nó có vài thứ đặc biệt, mùi hương và năng lực của hắn có thể làm người bình thường ngủ mê mang.

Chỉ khi Cố Đại Phi đã bất tỉnh, không thể quấy rối thì Lâm Huyễn mới có thể thỏa sức hành động, dùng sợ hãi đánh đuổi kẻ tới gieo rắc sợ hãi.

Lâm Huyễn mở văn phòng trinh thám này là vì có tâm muốn bảo vệ người, cũng có ý muốn kiếm tiền, vì thế hắn có mức phí khác nhau dành cho các khách hàng khác nhau.

Mỗi một loại màu bùa hộ mệnh đại diện cho giá cả khác nhau, giải quyết vấn đề cho kẻ có tiền thì một lần phải thu ít nhất là mười ngàn, không có tiền thì cho bùa hộ mệnh giá rẻ, một lần hành động chỉ lấy một ngàn hay tám trăm gì đó mà thôi, coi như làm việc thiện tích đức.

Về phần bởi vì thu phí lung tung mà bị khiếu nại...

Lâm Huyễn mới không sợ, bùa hộ mệnh hắn đưa đều có khác nhau, phục vụ cũng khác nhau, cái giá đương nhiên không giống rồi.

Sau đó Lâm Huyễn lấy ra một cái bình xịt nhỏ, thưởng thức mớ vật trừ tà mà Cố Đại Phi đã mua một phen, sau đó xịt xịt chúng một chút rồi nhét cơ thể có hơi mập mạp của Cố Đại Phi vào dưới gầm giường, đặt lá bùa hộ mệnh vàng chói lóa của mình ở ngay chính giữa.

Sau khi bận bịu xong, Lâm Huyễn chạm nhẹ một cái vào trán Cố Đại Phi rồi yên lặng rời đi.

Sau khi Lâm Huyễn rời đi không bao lâu thì Cố Đại Phi mơ mơ màng màng mở mắt ra liền nhìn thấy lá bùa hộ mệnh vàng óng ánh kia.

Lúc này ở trong mắt Cố Đại Phi, lá bùa hộ mệnh này đang tỏa ra ánh sáng mê người, mà những món đồ trừ ma khác mình mua thì đều trở nên ô uế không chịu nổi.

"Văn Phòng Thám Tử Siêu Nhiên kia thật sự không gạt mình."

Sau đó Cố Đại Phi lại xem thời gian một chút, nửa đêm đã qua rất lâu rồi nhưng người phụ nữ kia không có tới, hắn lộ ra nụ cười vui mừng.

Nếu trận đại nạn này đã vượt qua thì ngày mai Cố Đại Phi sẽ tới trả khoản tiền còn lại cho Lâm Huyễn, đối với người có bản lĩnh thật sự thế này, không thể nào quỵt nợ được.

Còn bây giờ, hắn vẫn nên ngủ thêm một giấc cho đã, hắn đã không có được giấc ngủ yên lành suốt nhiều ngày rồi.

...

Lâm Huyễn đi tới văn phòng của mình, sau khi bố trí xong thì hắn biết khoản tiền kia đã tới tay rồi, loại công việc này hắn đã làm rất nhiều lần, sớm đã thành thạo.

Có điều vẻ mặt của Lâm Huyễn cũng không quá thoải mái, hắn chỉ hù nữ oan hồn kia chạy đi mà thôi, làm cô ta không dám hù Cố Đại Phi nữa, nhưng rất có thể sẽ chuyển mục tiêu sang người khác.

Nói đến cùng thì Lâm Huyễn chỉ làm quái vật kia chuyển mục tiêu đi mà thôi.

Lâm Huyễn bất đắc dĩ nói: "Aiz... nếu như năng lực của mình mạnh hơn một chút thì tốt biết bao nhiêu, cảm giác bất lực này thật sự quá đủ rồi, kiếm tiền tới một lúc nào đó thì mình cũng nên tìm một chỗ để dưỡng lão sớm..."

"Anh còn rất trẻ, không cần phải dưỡng lão sớm như vậy đâu, không bằng tới chỗ tôi làm việc đi, tôi sẽ giúp anh không còn bất lực như thế nữa."

Âm thanh của một người đàn ông đột nhiên vang lên làm tóc gáy Lâm Huyễn dựng đứng, âm thanh này đột ngột xuất hiện mà không hề có chút điềm báo nào làm Lâm Huyễn có chút không trở tay kịp.

Lâm Huyễn nhìn sang hướng âm thanh truyền tới, chỉ thấy một người đàn ông thần bí mặc áo choàng màu đen rất quái dị đang ngồi trên băng ghế ở ven đường, người nói chuyện với Lâm Huyễn chính là người này!

Người này cũng chính là Ôn Văn đang tiến hành chiêu mộ nhân viên thu nhận, Lâm Huyễn chẳng qua chỉ là một trong số những mục tiêu của anh mà thôi.

"Ông là ai?" Lâm Huyễn cảnh giác nói.

"Tôi chính là ông chủ tương lai của anh, tôi đã nhìn thấy biểu hiện của anh khi nãy, khá là thú vị, vì thế tôi tới mời anh trở thành nhân viên của tôi."

Ôn Văn lộ ra biểu cảm thưởng thức nói, trước khi nhận được Trạm Thu Nhận Tai Ách, Ôn Văn cũng từng nghĩ tới chuyện mở văn phòng thám tử, vừa giúp đỡ mọi người giải quyết vấn đề, vừa hố tiền của đám chó nhà giàu.

Vẻ mặt của Lâm Huyễn âm trầm, cái người đột nhiên xuất hiện này quả thực quá quỷ dị, kẻ này nói rằng đã nhìn thấy biểu hiện của mình khi nãy, nói cách khác thì hắn vẫn luôn bị kẻ này quan sát nhưng lại không hề phát hiện.

"Nếu tôi không đồng ý thì sao?"

Ôn Văn nhún vai: "Không sao cả, tôi không phải người xấu vì thế tôi sẽ không ra tay với anh, có điều anh nên nghe điều kiện tốt nhất của tôi rồi hãy từ chối."

"Điều kiện gì?"

"Tôi biết hiện giờ anh đang gặp thế khó, năng lực của anh chưa thức tỉnh hoàn toàn!"

Hoàn toàn thức tỉnh...

Biểu cảm của Lâm Huyễn vẫn không thay đổi, nhưng trong lòng thì đang đấu tranh kịch liệt, hắn có nằm mơ cũng muốn có được sức mạnh để phản kích.

Nếu như không biết tới sự tồn tại của thế giới siêu năng thì Lâm Huyễn đương nhiên sẽ không bất mãn với năng lực của mình, nhưng hắn biết thế giới này rốt cuộc là như thế nào, vì thế từ trước đến giờ mới không thỏa mãn với chuyện mình chỉ có thể dọa mà không có khả năng làm hại đối phương.

"Thức tỉnh mà ông nói, phải làm thế nào?"

"Chỉ cần anh ký tên vào kế ước của chúng ta là được, sức mạnh của khế ước sẽ làm phần năng lực bị bế tắc của anh thức tỉnh." Những tin tức này là lúc Ôn Văn chọn chiêu mộ Lâm Huyễn mới biết.

Lâm Huyễn suy nghĩ một hồi mới nói với Ôn Văn: "Làm sao tôi biết được ông có phải là kẻ lừa gạt hay không?"

Ôn Văn mỉm cười, sau đó lộ ra hơi thở của mình.

Trong nháy mắt Lâm Huyễn ý thức được mình nhỏ bé đến như thế nào, nháy mắt vừa nãy hắn thấy mình giống như một con giun con dế, chỉ cần dí nhẹ đầu ngón tay một cái thì hắn sẽ bị nghiền nát.

Đây mới chính là sợ hãi thật sự, hoàn toàn khác với nỗi sợ mà hắn tạo ra từ ảo giác, bởi vì người đối diện thật sự tồn tại!

"Mục đích của Trạm Thu Nhận Tai Ách chính là duy trì cân bằng của hai thế giới, bắt giữ những sinh vật và đồ vật siêu tự nhiên quấy rối thế giới hiện thực, chỉ cần anh gia nhập thì có thể có được sức mạnh vượt xa hiện giờ."

"Nói thật, tôi rất xem trọng tiềm lực của anh, chẳng qua có gia nhập hay không là do anh quyết định, tôi sẽ để khế ước ở lại đây, chỉ cần anh ký thì anh chính là một thành viên của Trạm Thu Nhận Tai Ách."

Nói xong, cánh cửa màu đen hiện lên, Ôn Văn thản nhiên bước vào.

Lâm Huyễn nhìn Ôn Văn biến mất, vẻ mặt rất phức tạp.

Xuất phát từ lý trí, Lâm Huyễn không muốn bị một người không rõ lai lịch tùy tiện dụ dỗ vài câu đã gia nhập một tổ chức không rõ lai lịch, thế giới này rất nguy hiểm, bước sai một bước thì có thể rơi vào vực sâu không còn đường quay lại.

Thế nhưng Lâm Huyễn thật sự không muốn tiếp tục ngu ngốc đần độn như thế này nữa, vì thế hắn rơi vào thế khó, mờ mịt lang thang trên đường cái lúc đêm khuya.

0.11788 sec| 2410.156 kb